Chuyện kể rằng ngày xưa trái tim nằm ở chính giữa lồng ngực nhưng dần dà mỗi ngày con người lại gạt nó sang một bên trong mọi quyết định, thế nên giờ trái tim không còn nằm giữa nữa mà lệch hẳn sang một bên luôn. Nhưng mỗi khi xúc động người ta đều đặt tay vào giữa ngực chứ k phải bên trái, bởi trong vô thức người ta biết rằng trái tim đã từng được nằm ở trung tâm. Và ôi, cái thời đó qua rồi…
Tôi thích tình yêu sét đánh – loại tình yêu chỉ cần một ánh mắt cũng biết người kia thuộc về mình.
Tôi thích tình yêu sét đánh. Vì đó là thứ tình yêu xuất phát từ trái tim và hoàn tàn vô lý trí vì không có đủ thời gian để người ta suy tính bất cứ thứ gì về nhau: tính cách, gia cảnh, tiền bạc vật chất của đối phương.
Mọi người thường phản đối bất cứ gì vô lý trí – kể cả tình yêu. Nhưng nói thật thì nếu thế gian này ai cũng đơn giản cứ nghe theo trái tim, hành động theo trái tim với nhận biết và mặc kệ lý trí đi thì thế giới sẽ tốt đẹp hơn nhiều lắm, nó sẽ tràn ngập yêu!
(Nhớ điều kiện rất quan trọng là hành động trong nhận biết, trong ánh sáng của nhận biết. Không có nó, mọi sự đều sẽ vô nghĩa và đi sai.)
Bởi khi sống bằng trái tim là người ta sống bằng cảm xúc là tình yêu thương còn khi sống bằng bộ óc là người ta sống dựa vào việc tính toán, tính toán và tính toán.
Chúng ta ghét tính toán nhưng không lại thể không tính toán trong một xã hội ai ai cũng tính toán. Thế tiến thoái lưỡng nan này khiến chúng ta mệt mỏi vô cùng. Tay thì muốn vứt bỏ hết những ôm đồm nặng gánh nhưng tâm trí thì muốn ôm cả thiên hạ, cả ngân hà.
À đấy, quay lại chuyện tình yêu sét đánh.
Đừng hỏi “tại sao” với những người yêu nhau ngay cái nhìn đầu tiên và càng không nên hỏi “lý trí và thời gian thì có ý nghĩa gì trong tình yêu”. Vì với họ – những người yêu nhau bằng tình yêu sét đánh – tất cả những thứ như thời gian, lý trí, tính toán… đều chẳng mang ý nghĩa gì!
Người ta thường tự hào khi có một tình yêu kéo dài nhiều năm, dù nguội lạnh. Những người như chúng tôi (người bị sét đánh) thì tự hào vì có một tình yêu mãnh liệt trong từng khoảnh khắc bất kể nó kéo dài được bao lâu.
Có nhiều kiểu sét đánh, kiểu chỉ vài ngày, vài tháng, vài năm hoặc lâu dài mãi.
Đừng nghĩ cứ lâu dài thì tình yêu mới giá trị, không phải đâu. Tình yêu giá trị khi nó không có tâm trí xen vào, không chính trị, không sở hữu, không cố thay đổi nhau.
Tình yêu giá trị khi nó thuần tình yêu và mang lại tự do, một loại tự do khiến người ta cảm thấy mình vô biên giới, bất tử và nếm hương vị của vĩnh hằng.
Thế thì nếu nó chỉ sống một tháng, một tuần hay một ngày chăng nữa, nó vẫn đẹp tuyệt vời và giá trị hệt như khi nó kéo dài nhiều năm.
Một khoảnh khắc của yêu thực, yêu thuần khiết giá trị bằng nhiều năm yêu giả vờ, yêu kiểu chính trị.
Với tư cách một người cả đời bị sét đánh, tôi đâm ra bị nghiện sét đánh các bạn ạ. Giờ sét đánh thì yêu, không thì thôi. Khoẻ. Mà đánh bao lâu thì yêu bấy lâu, không đánh nữa thì thôi. Nghỉ ngơi. Khoẻ bội.
Tôi bị sét đánh 3 lần rồi và đó là chung cuộc là 3 tình yêu tâm linh quan trọng nhất làm biến đổi cả đời tôi, từ trong ra ngoài.
Tôi yêu tình yêu sét đánh. Nó là tên khác của yêu-vô-trí. Phúc cho những ai từng được sét-đánh và yêu!
Một bật mí khác, thật ra, những người bị-sét-đánh đều đã có nhiều nhân duyên từ những kiếp trước. Chính nhân duyên này kéo họ về nhau theo cách dường như không logic nào diễn tả được. Và khi một trải nghiệm yêu vượt ra ngoài logic, vượt ra ngoài tâm trí, nó là linh thiêng!
Namaste!
Sưu Tầm